BỐ KINH
"Ðã cho vào bậc bố kinh
Ðạo tòng phu lấy chữ trinh làm đầu"
(Truyện Kiều)
Ðó là
lời Thuý Kiều nói với Kim Trọng khi chàng "có chiều lả lơi" trong
buổi gặp gỡ thề ước dưới trăng. Bố kinh do chữ Hán: "Kinh toa
bố quần", kinh thoa= thoa làm bằng cành cây kinh, cành cứng, người phụ nữ
nghèo thường dùng để cài đầu; bố quần = quần vải. Bố kinh, người phụ nữ
giản dị, mặc quần vải, cài thoa bằng cành cây kinh hay gai; có nghĩa người
vợ hiền thảo, đức hạnh.
Ðời
Hán (Trung Quốc), Lương Hồng là một danh sĩ có tài, có đức, nhà nghèo,
biết trọng khí tiết, chàng có văn hoá uyên bác. Chàng cưới vợ là nàng
Mạnh Quang. Về nhà chồng, nàng mặc áo quần lụa là lộng lẫy, đầu cài trâm
ngà. Bảy tám hôm đầu, nàng thấy chồng tẻ nhạt và hờ hững, vẻ mặt lạnh
lùng, không gần gũi nàng. Sau nàng biết ý, nàng cất quần áo đẹp, trâm ngà
vào rương và nàng mặc quần áo bằng vải thường, ngắt cành kinh làm thoa cài
đầu. Thấy vợ giản dị như vậy, Lương Hồng tươi cười bảo nàng: "Bây
giờ, nàng đúng là vợ của ta." Từ ngày đó, hai bên yêu nhau thắm thiết.
Thông tin trên mạng Netcodo
Mọi chi tiết xin vui lòng liên hệ tại
Ban Biên Tập Mạng Netcodo
Ðiện thoại: (54)847247 - Email Intranet: quantri@netcodo.vnn.vn
Email Internet: netcodo@hue.vnn.vn