Hôn nhân và gia đình
***
Thân em như tấm lụa đào
Phất phơ
giữa chợ biết vào tay ai?
Em ngồi cành
trúc, em tựa cành mai,
Ðông đào
tây liễu, biết ai bạn cùng.
*
Thân em như
giếng giữa đàng
Người khôn
rửa mặt, người phàm rửa chân.
*
Cô kia cắt cỏ một mình,
Cho anh cắt với chung tình làm đôi.
Cô còn cắt nữa hay thôi?
Cho tôi cắt với làm đôi vợ chồng.
*
Cô kia cắt cỏ bên sông,
Có muốn ăn nhãn thòi lồng sang đây.
Sang đây anh nắm cổ tay,
Anh hỏi câu này: có lấy anh chăng?
*
Cô kia má đỏ hồng hồng,
Có chửa lấy chồng còn đợi chờ ai?
Buồng không lẫn lữa hôm mai
Ðầu xanh mấy chốc da mồi tóc sương.
*
Ai chồng ai vợ mặc ai,
Bao giờ ra bảng ra bài mới hay.
Bao giờ tiền cưới trao tay,
Tiền cheo rấp nước mới hay vợ chồng.
*
Núi Ngự Bình trước tròn sau méo,
Sông An Cựu nắng đục mưa trong.
Ðôi ta như chỉ lộn vồng,
Ðẹp duyên có đẹp, tơ hồng không xe!
*
Phải duyên thì bám như keo,
Trái duyên, trái kiếp như kèo dục vênh.
*
Bao giờ cho chuối có cành,
Cho sung có nụ, cho hành có hoa.
Bao giờ chạch đẻ ngọn đa
Sáo đẻ dưới nước thì ta lấy mình.
Bao giờ cây cải làm đình,
Gỗ lim ăn gém thì mình lấy ta.
*
Thân em như hạt mưa rào,
Hạt rơi xuống giếng, hạt vào vườn hoa.
Thân em như hạt mưa sa,
Hạt vào đài các, hạt sa ruộng cày.
*
Duyên kia ai đợi mà chờ,
Tình ai tơ tưởng mà tơ tưởng tình.
*
Còn duyên kẻ đón người đưa,
Hết duyên đi sớm vè khuya mặc lòng.
*
Chim khôn lựa nhánh lựa cành,
Gái không lựa chốn trai lành gửi thân.
*
Cầm vàng ném xuống vực sâu,
Mất vàng không tiếc, tiếc đôi mắt bồ câu hữu tình.
*
Chớ thấy duyên muộn mà phiền,
Tuy rằng duyên muộn có tiên đợi chờ.
*
Gần thì chẳng hợp duyên cho,
Xa xôi cách mấy lần đò cũng theo.
*
Bao giờ cho gạo bén sàng,
Cho trăng bén gió cho nàng bén anh.
*
Có duyên lấy đưọc chồng già,
¡n xôi bỏ cháy, ăn gà bỏ xương.
*
Tiếc thay con gái mười ba,
Liều thân mà lấy ông già sao đang?
*
Vô duyên mới lấy chồng khòm,
Mai sau nó chết, cái hòm khum khum.
*
Con gái như thể hàng săng,
Bán thì muốn bán biết rằng mời ai!
*
Ðèn lưu ly nửa bấc nửa dầu,
Nửa thương cha mẹ, nửa sầu nhân duyên.
*
Ðôi ta như đũa trong kho,
Không tề, không tiện, không so cũng bằng.
*
Thân em như tấm lụa điều,
Kẻ thanh tham mỏng, người thô tham dày.
*
Chim khôn chết mệt vì mồi,
Người khôn chết mệt vì lời nhỏ to.
*
Ðấy còn không, đây cũng còn không,
Ðấy kén vợ đẹp, đây trông chồng màu.
*
Thà rằng chiếu lác có đôi,
Chẳng hơn chăn gấm, le loi một mình.
*
Còn duyên kén cá chọn canh,
Hết duyên ếch đực cua kềnh cũng vơ.
Còn duyên kén những trai tơ,
Hết duyên, ông lão cũng vơ làm chồng.
*
Vô duyên vô phúc múc phải anh chồng già,
Ra đường người hỏi rằng cha hay chồng?
Nói ra đau đớn trong lòng,
ấy cái nợ truyền kiếp chứ có phải chồng em đâu!
*
Có phúc lấy được vợ già,
Sạch cửa sạch nhà lại ngọt cơm canh.
Vô phúc lấy phải trẻ ranh,
Nó ăn nó bỏ tan tành nó đi.
*
Muốn cho gần mẹ gần cha,
Khi vào thúng lúa khi ra quan tiền.
Muốn cho gần bến gần thuyền
Gần thầy, gần mẹ nhưng duyên chẳng gần.
*
Trai tơ ơi hỡi trai tơ,
Ði đâu mà vội mà vơ nạ dòng?
Nạ dòng vớ được trai tơ,
Ðêm nằm hí hửng như vơ được vàng.
Trai tơ vớ phải nạ dòng,
Như nước mắm thối chấm lòng lợn thiu.
*
Trăm năm, trăm tuổi, trăm chồng,
Hễ ai có bạc thì bồng trên tay.
Trăm năm, trăm tuổi, trăm chồng,
Phải duyên thì lấy, chẳng ông tơ hồng nào xe.
*
Trăm năm xe sợi chỉ hồng,
Buộc người tài sắc vào trong khuôn trời.
Bao giờ tài sắc có lời,
Thì ta lại cởi khuôn trời cho ta.
*
Trên trời băm sáu vì sao,
Vì thấp là vợ, vì cao là chồng.
Cô kia gái lớn tồng nghồng,
Hỏi thăm cô đã có chồng hay chưa?
*
Cô kia nước lọ cơm niêu,
Chồng con chẳng có, nằm liều nuôi thân.
- Chồng con là các nợ nần,
Chẳng thà ở vậy, nuôi thân béo mầm.
*
Ðồng tiền chì mua mớ tôm tươi,
Mua rau mới hái mua người đảm đang,
Tiếc thay đồng tiền trinh mua vội mua vàng,
Mua rau cuống héo, mua nàng ngẩn ngơ.
*
Ai ơi! Chớ lấy học trò,
Dài lưng tốn vải ăn no lại nằm.
Ngày thời cắp sách đi rong,
Tối về lại giữ đèn chong một mình.
*
Người ta thích lấy nhiều chồng,
Tôi đây chỉ thích một ông thật bền.
Thật bền như tượng đồng đen,
Trăm năm quyết với cùng em một lòng.
*
Lấy chồng khó giữa làng,
Hơn lấy chồng sang thiên hạ.
*
Giếng trong mà nước hôi phèn,
Tuy rằng em đẹp nhưng cha mẹ hèn.
*
Tiếc con gái khôn lấy thằng chồng dại,
Tiếc bông hoa nhài cắm bãi cứt trâu.
*
Liệu cơm mà gắp mắm ra,
Liệu cửa liệu nhà, em lấy chồng đi.
Nữa mai quá lứa lỡ thì,
Cao thì chẳng tới, thấp thì không thông.
*
Cái bống mặc xống ngang chân,
Lấy chồng kẻ chợ cho gần xem voi.
Trèo lên trái núi mà coi,
Coi ông qủan tượng cưỡi voi đánh cồng.
*
Mình nói dối ta mình chửa có chồng,
Ðể ta mang cốm mang hồng sang sêu.
Ta sang mình có chồng rồi,
Ðể cốm ta mốc, để hồng long tai.
Ngỡ là long một long hai,
Ai ngờ long cả trăm hai quả hồng.
*
Tình cờ anh gặp mình đây,
Như cá gặp nước,như mây gặp rồng.
Mây gặp rồng bán vân bán vũ,
Cá gặp nước, con ngược con xuôi.
Chồng Nam, vợ Bắc anh ơi!
Sao anh chẳng lấy một người như em?
*
Thôi đừng lấy chú biện tuần
Tuy rằng bóng bẩy, nợ nần chan nan
Thà rằng lấy chú xẩm xoan
Công nợ chẳng có hát tràn cung mây.
*
Em thấy anh em cũng muốn chào
Sợ lòng bác mẹ cây cao lá dài
Em thấy anh, em cũng muốn thương
Sợ lòng bác mẹ soi gương không từng.
*
Chẳng tham nhà ngói ba tòa,
Tham vì một nỗi mẹ cha hiền lành
*
Chẳng tham nhà ngói bức bàn
Trái duyên coi bẵng một gian chuồng gà
Ba gian nhà rạ lõa xòa
Phải duyên coi tựa chín tòa nhà lim.
*
Em thấy anh, em cũng muốn chào
Sợ anh chồng cũ đứng bờ rào, hắn trông
- Hắn trông thì mặc hắn trông
Ðã quyết một lòng ta quyết lấy nhau.
*
Trai làng ở góa còn đông
cớ sao em lại lấy chồng ngụ cư ?
- Ngụ cư có lúc cho vay
có lụa bán đầy, em lấy ngụ cư
*
Ðôi ta là bạn thong dong
Như đôi đũa ngọc nằm trong mâm vàng
bởi chưng thầy mẹ nói ngang
Cho nên đũa ngọc, mâm vàng xa nhau.
*
Anh đà có vợ con chưa ?
Mà anh ăn nói gió đưa ngọt ngào
Mẹ già anh ở nơi nao
Ðể em tìm vào hầu hạ thay anh
*
chẳng tham nhà ngói rung rinh
Tham về một nỗi anh xinh miệng cười
miệng cười anh đáng mấy mươi
chân đi đáng nén, miệng cười đáng trăm.
*
Em có chồng rồi như ngựa có cương
Ngõ em em đứng, đường trường anh đi ...
*
Em đã có chồng như ngựa đủ yên
Anh chưa có vợ như chiếc thuyền nghiêng giữa vời
*
Trèo lên cây bưởi
hái hoa
Bước xuống vườn cà hái nụ tầm xuân
nụ tầm xuân nở ra xanh biếc
Em có chồng anh tiếc lắm thay
- ba đồng một mớ trầu cay
Sao anh chẳng hỏi những ngày còn không?
Bây giờ em đã có chồng
Như chim vào lồng như cá cắn câu
Cá cắn câu biết đâu mà gỡ,
chim vào lồng biết thuở nào ra ?
*
hôm qua tát nước đầu đình
Bỏ quên chiếc áo trên cành hoa sen
Em được thì cho anh xin
Hay là em để làm tin trong nhà?
áo anh sứt chỉ đường tà
Vợ anh chửa có, mẹ già chưa khâu
áo anh sứt chỉ đã lâu
Mai mượn cô ấy về khâu cho cùng
Khâu rồi anh sẽ trả công
Ðén lúc có chồng anh sẽ giúp cho
Giúp em một thúng xôi vò
một con lợn béo, một vò rượu tăm
Giúp cho đôi chiếu em nằm
Ðôi chăn em đắp đôi tằm em đeo
Giúp em quan tám tiền cheo
Quan năm tiền cưới, lại đèo buồng cau.
*
Nghĩ xa xôi lại nghĩ gần
Làm thân con nhện mấy lần vương tơ
chắc về đâu trong đục mà chờ
Hoa thơm mất tuyết, biết nương nhờ về đâu
Số em giàu, lấy khó cũng giàu
số em nghèo, chín đụn mười trâu cũng nghèo
Phải duyên phải kiếp thì theo
Thân em có quản khó nghèo làm chi!
chữ nhân duyên tiên tải nhất thì
giàu ăn, khó chịu, lo gì mà lo.
*
công anh đắp nấm trồng chanh
¡n quả chẳng được vin cành cho cam
Xin em đừng ra dạ bắc nam
Nhất nhật bất kiến như tam thu hề
Huống tam thu nhi bất kiến hề
Ðường kia nỗi nọ như chia nỗi sầu
Biết rằng đâu đã hẳn hơn đâu
Cầu tre vững nhịp hơn cầu thượng gia
Bắc thang lên thử hỏi ông trăng già
Phải rằng phận gái hạt mưa sa giữa trời ?
May ra gặp được giếng khơi
Vừa trong vừa mát lại nơi thanh nhàn
chẳng may só phận gian nan
Lầm than cũng chịu, dễ phàn nàn cùng ai!
Ðã yêu nhau giá thú bất luận tài.
*
Khăn anh nàng lấy vá vai
Bây giờ nàng đã nghe ai dỗ dành?
chẳng nên ra, tháo chỉ, lấy mụn trả anh
Ðể anh đem bán lấy hai trăm chỉ vàng
Một trăm anh đưa cho nàng
Còn một trăm nữa để quàn cây đa
Chớ em khôngnhớ lời thề nguyện với ta
Sông có nhị hà, búi có tản viên
Bây giờ nàng ở thế sao nên?
Tôi khấn quan Nam tào, Bắc đẩu biên tên rành rành
Ðã yêu anh thì quyết với anh
Nhà tre, rui nứa, lợp tranh vững vàng
chớ tham nhà gỗ bức bàn
Gỗ lim chẳng có, làng quàng gỗ vông
Chỉ nhọc mình thôi, lại biến công
Ðến khi gỗ mục, lại nằm nhà tre
còn duyên anh bảo chẳng nghe !
*
Núi rừng thì có hưu mang
Khe suối thì có măng giang
Chợ tỉnh có mụ bán hàng
Ðò dọc có đò ngang
Biết bao giờ em được lấy chàng
Núi rừng trả lại cho hưu mang
Khe suối trả lại cho măng gian
Chợ tỉnh trả lại cho mụ bán hàng
Ðò dọc trả lại cho đò ngang
Ai mô trả nấy,
Thiếp với chàng kết duyên
*
tuổi em mười tám đang tròn
Rắp mua trầu lộc, cau non đến nhà
Ðể mà thết khách đàng xa
Bây giờ thấy khách lòng đà mừng thay
Gió hương đưa khách tới đây
Trầu têm cánh phượng, hai tay nâng mời
*
Sơn bình, Kẻ gốm bao xa
Cách một cái quán với ba quãng đồng
Bên dưới có sông, bên trên có chợ
Ta lấy cô mình làm vợ được chăng?
Tre già để gốc cho măng.
*
Em là con gái tổng trên
Em đi bắt cáy xuống lên ngõ này
Tình cờ gặp được anh đây
có cho chung mẹ chung thầy hay không?
*
chưa quen đi lại cho quen
tuy rằng cửa đóng nhưng then không cài
Kẻ khinh người trọng vãng lai
song le cũng chửa có ai bằng lòng
*
Một mình lo bảylo ba
Lo cau trổ muộn lo già hết duyên
còn duyên kẻ đón người đưa
Hết duyên đi sớm về trưa một mình
*
Chê đây lấy đấy sao đành
Em chê cam sành lấy quả quít hôi
Quít hôi bán một đồng mười
Cam ba đồng một,quít ngồi trơ trơ
*
Chim khôn mắc phải lưới hồng
Hễ ai gỡ được, đền công lạng vàng
Anh rằng anh chẳng lấy vàng
Hễ anh gỡ được thì nàng lấy anh
*
Thư dưới gửi lên
Thư trên gửi xuống
em đang ăn, đang uống
Em bỏ đũa xuống xem thư
Xem rồi nước mắt ướt hết nửa tờ
Ai phân chồng, rẽ vợ
Kiếm đường su sơ dễ tìm
*
Ðấy đông thì đay bên tây
Ðây chưa có vợ, đấy nay chưa chồng
Con trai chưa vợ đã xong
Con gái chưa chồng, buồn lắm em ơi!
*
Ði đâu mà chẳng lấy chồng
Người ta lấy hết, chổng mông mà gào
Gào rằng: đất hỡi, trời ơi!
Sao không thí bỏ cho tôi chút chồng
Ông trời ngoảnh lại lièn trông
Mày hay kén chọn, ông không cho mày.
*
Một cành tre, năm bảy cành tre
Lấy ai thì lấy chớ nghe họ hàng
*
Gió đấnh đò đưa, gió đập đò đưa
Sao cô mình lơ lửng mà chưa có chồng
Gió đánh cành hồng, gió đập cành hồng
Hỡi cô mình đã muốn lấy chồng cho chưa?
*
Chòng chành như nón không quai
Như thuyền không lái, như ai không chồng
Giá có chồng như gông đeo cổ
Gái không chồng như phản gỗ long đanh
Phản long đanh anh còn chửa được
Gái không chồng chạy ngược chạy xuôi
Không chồng, khốn lắm chị em ơi!
*
Lưỡi câu anh uốn đã vừa
Sợ lòng cha mẹ kén lừa nơi đâu
Vực sâu thì mặc vực sâu
Dầu sâu hay cạn, nỡ đâu lừa hoài
*
Người ta câu bể câu sông
Tôi đây câu lấy con ông cháu bà
có chồng thì nhả mồi ra
không chồng em cắn, em tha lấy mồi
*
tiếc thay cái tấm lụa đào
áo rách chẳng vá, vá vào áo tơi
Trời ơi có thấu chăng trời
lụa đào mà vá áo tơi sao đành !
*
Từ phen ra tới giang tân
Sớm theo dặm tuyết, đêm lần ngàn mưa
Tiéc công anh chứa nước đan lờ
Ðể cho con cá vượt bờ nó đi
*
Trách cha, trách mẹ nhà chàng
Cầm cân chẳng biết là vàng hay thau
Thực vàng chẳng phải thau đâu
Ðừng đem thử lửa mà đau lòng vàng
*
Trên trời có đám mây xanh
ở giữa mây trắng xunh quanh mây vàng
Ước gì anh lấy được nàng
Ðể anh mua gạch bát tràng về xây
Xây dọc rồi lại xây ngang
Xay hồ bán nguyệt cho nàng rửa chân
có rửa thì rửa chân tay
Chớ rửa lông mày chết cá ao anh.
*
Trông anh như thể nghìn vàng
bỏ ra thì khách hồng nhan được nhờ
Anh như chỉ thắm thêu cờ
Em như rau má mọc bờ giếng khơi
Dù anh mà chửa có nơi
em xin vượt bể qua vời theo anh
*
Trai khôn kén vợchợ đông
Gái khôn kén chồng giữa chốn ba quân
*
¡n đong cho đáng ăn đong
Lấy chồng cho đáng tấm chồng hẳn hoi
*
A - men lạy đức chúa trời
có cho bên đạo, bên đời lấy nhau
*
cha mẹ đòi ăn cá thu
Gả con xuống biển mù mù tăm tăm
*
Thiếp than phận thiếp còn thơ
Láy chồng xa xứ bơ vơ một mình
*
Ba bốn nơi đến nói không màng
Chờ nơi chết vợ, sẵn sàng quy mô
*
Gà nào hay bằng gà Cao lãnh
Gái nào bảnh bằng gái Tân châu
Anh thương em chẳng ngại sang giàu
Mứt hồng một lạng, trà tàu một cân
*
Ba năm ở với người đần
Chẳng bằng một lúc ghé gần người khôn.
*
cơm chẳng lành, canh chẳng ngọt
Dù cho chín đụn mười con cũng lìa
*
Chính chuyên lấy chồng thợ giác
Ðĩ rạc lấy chồng quận công
*
Phú yên dễ ở, khó về
Trai đi có vợ, gái về có con
*
Xấu dao xắt chẳng nên gừng
Xấu người mai chước, lỡ chừng đôi ta
*
Xấu tre uốn chẳng nên cần
Xấu mai nên chẳng đặng gần với em
*
Bao giờ cho hương bén hoa
Khăn đào bén túi, cho ta bén mình
Thuyền không đậu bền Giang đình
Ta không, ta quyết lấy mình làm đôi
*
Em về thưa với mẹ cha
Bắt đi lợn cưới, bắt gà đi cheo
Ðầu lợn lớn hơn đầu mèo
Làng ăn không hết làng treo cột đình
Ông xã đánh trống thình thình
Quan viên mũ áo ra đình ăn cheo.
*
Con gà rừng tốt mã khoe lông
Chẳng cho đi chọi, nhốt lồng làm chi!
Thầy mẹ ơi con đã đến thì
Mười bảy mười tám chẳng cho đi lấy chồng
Bây giờ người có con đông
Thấy chúng, thấy bạn cực lòng con thay!
*
Có chồng thương kẻ không chồng
Không chồng ra đứng cánh đồng mà nom
nom cho thấy mặt nhau luôn
Thấy thời khỏe mạnh thuốc tiên nào tầy
chàng về để áo lại đây
áo thời thiếp mặc, gối mây đợi chờ...
*
Con vua lấy thằng
bán than
nó đem lên ngàn cũng phải đi theo
Con quan đô đốc đô đài
Lấy thằng thuyền chài cũng phải lụy mui
*
Cô mình ơi! Anh quyết với cô mình
Công anh dan díu chẳng có thành thì thôi
Con sông kia bên lở bên bồi
Bên lở thì đục, bên bồi thì trong
Con sông kia nước chảy đôi dòng
Biết rằng bên đục, bên trong bên nào?
*
Chàng về thiếp cũng xin về
Chàng về hồ bắc, thiếp về hồ tây
chàng bao nhiêu tuổi năm nay?
Chàng rằm mười tám, thiếp rầy bốn ba
Mồ cha đứa chê thiếp già
Thiếp còn gáng nổi một vài trăm kim
Trăm chiếc kim đổi lấy lạng vàng
mua gương Tư mã để thiếp với chàng soi chung
chàng về sắm sửa loan phòng
Thiếp xin điểm phấn, tô hồng thiếp theo.
*
Sông sâu nước chảy làm vầy
Ai xui em đến chốn này gặp anh?
Ðào tơ sen ngó xanh xanh
Ngọc lành phải giá, gái lành gặp duyên
cho hay tiên lại gặp tiên
Phượng hoàng há dễ đứng bên đàn gà.
*
Ðồng tiền Vạn lịch thích bốn chữ vàng
Anh tiếc công anh gẵn bó với cô nàng bấy lâu
Bây giờ nàng lấy chồng đâu?
Ðể anh giúp đỡ trăm cau nghìn vàng
năm trăm anh đốt cho nàng
Còn trăm năm nữa giải oan lời thề
Xưa kia nói nói, thề thề
bây giờ bẻ khóa trao chìa cho ai?
Bây guiờ nàng đã nghe ai
Gặp anh ghé nón, chạm vai chẳng chào!
*
Làm trai lấy được vợ hiền
Như cầm đồng tiền mua được của ngon
Phận gái lấy được chồng khôn
Xem bằng cá vượt vũ môn hóa rồng.
*
Ða đa đậu nhánh cây đa
Chồng gần không lấy, em lấy chồng xa
Một mai, cha yếu mẹ già
Bát cơm ai đỡ, mẹ già ai nâng
*
có con mà gả chồng gần
Nửa đêm đốt đuốc mang phần cho cha
hoài con mà gả chồng xa
Ba sào ruộng chéo, chẳng ma nào cày
*
Trâu kia cắn cỏ bờ ao
Anh kia không vợ đời nào có con
người ta con trước con sau
Thân anh không vợ như cau không buồng
Cau không buồng như tuồng cau đực
Trai không vợ, cực lắm anh ơi!
Người ta đi đón về đôi
Thân anh đi lẻ về đôi một mình
*
Cưới em có một tiền hai
Có dăm sợi bún, có và hạt xôi
Họ hàng ăn uống xong rồi
tôi xin cái chảo, tôi lôi nó về
*
Cái kiến mày kiện củ khoai
Mày chê tao khó lấy ai cho giàu?
Nhà tao chín đụn mười trâu
Lại thêm ao cá bắc cầu rửa chân
có rửa thì rửa chân tay
Chớ rửa lông mày chết cá ao anh
Nhà anh có một cây chanh
Nó chửa ra cành, nó đã ra hoa
Nhà anh có một mụ già
Thổi cơmchẳng chín, quét nhà chẳng nên
¡n cổ thì đòi ngồi trên
Mâm son, bát sứ đem lên hầu bà ...
*
Cưới em có cánh con gà
Có dăm sợi bún, có và hạt xôi
Cưới em còn nữa, anh ơi!
Có một đĩa đậu, hai môi rau cần
Có xa dịch lại cho gần
Nhà em thách cưới có ngần ấy thôi
Hay là nặng lắm anh ơi!
Ðể em bớt lại một môi rau cần
*
- Cưới nàng, anh toan dẫn voi,
Anh sợ quốc cám, nên voi không bàn
Dẫn trâu sợ họ máu hàn
Dẫn bò, sợ họ nhà nàng co gân
Miễn là có thú bốn chân
Dẫn con chuột béo mời dân mời làng
- Chàng dẫn thế, em lâý làm sang
Nỡ nào em lại phá ngang như là ...
Người ta thách lợn thách gà,
Nhà em thách cưới một nhà khoai lang:
Củ to thì để mời làng
Còn như củ nhỏ, họ hàng ăn chơi
Bao nhiêu củ mẻ chàng ơi!
Ðể cho con trẻ ăn chơi giữ nhà
Bao nhiêu củ rím, củ hà,
Ðể cho con lợn, con gà nó ăn ...
*
Em là con gái nhà giàu
Mẹ cha thách cưới ra màu xinh sao
Cưới em trăm tấm lụa đào
Một trăm hòn ngọc, hai mươi tám ông sao trên trời
Tráp tròn dẫn đủ trăm đôi
ống thuốc bằng bạc, ống vôi bằng vàng
Sắm xe tứ mã đem sang
Ðể quan viên họ nhà nàng đưa dâu
Ba trăm nón Nghệ đội đầu
Mỗi người một cái quạt Tàu thật xinh
Anh về sắm nhiễu Nghi đình
May chăn cho rộng, ta mình đắp chung
Cưới em chín chĩnh mật ong
Mười cót xôi trắng, mười nong xôi vò
Cưới em tám vạn trâu bò
Bảy vạn dê lợn, chín vò rượu tăm
Lá đa mặt nguyệt hôm rằm
Răng nanh thằng Cuội, râu cằm Thiên lôi
Gan ruồi, mỡ muỗi cho tươi
Xin chàng chín chục con dơi góa chồng
Thách thế mới thỏa tấm lòng
chàng mà lo được, thiếp thời theo chân
*
- Mẹ ơi, năm nay con mười tám tuổi rồi
Chồng con chưa có, mẹ thời tính sao?
con chim khách nó mách có hai bà mối
Mẹ ngồi thách cưới
Tiền chẵn năm quan
Cau chẵn năm ngàn
Lợn béo năm con
áo quần năm đôi
- Mẹ ơi, năm nay con hai mươi ba tuổi rồi
Chồng con chưa có mẹ thời tính sao?
Com chim khách nó mách có hai bà mối
Mẹ ngồi thách cưới:
Tiền chẵn ba quan
Cau chẵn ba ngàn
Lợn béo ba con
áo quần ba đôi
- Mẹ ơi, năm nay con ba mươi hai tuổi rồi
Chồng con chưa có mẹ thời tính sao?
con chim khách nó mách có hai bà mối
Mẹ ngồi thách cưới
Tiền chẵn một quan
Cau chẵn một ngàn
Chó béo một con
áo quần một đôi ...
- Mẹ ơi, năm nay con bốn mươi ba tuổi rồi
Chồng con vẫn hoàn chưa có ... mẹ thời ...
Mẹ thời ... cho không.
*
ốc bực mình ốc
ốc vặn ốc vẹo
Bèo bực mình bèo
Lênh đênh mặt nưới
Nước bực mình nước
Tát cạn cấy khoai
Khoai bực mình khoai
Ðào lên cấy muống
Muống bực mình muống
Ngắt ngạn nấu canh
Anh bực mình anh
Vợ con chưa có
Ðêm nằm vò võ
Một xó giường không!
Hỏi giường có bực giường không, hỡi giường?
*
Năm ngoái lên ngọn sông ngâu
Dầm sương dãi nắng chẳng tìm đâu bằng nàng
Năm nay anh về, lắm bạc nhiều vàng
Ðể anh sắm sửa thời nàng lấy anh
Lấy anh, anh sắm sửa cho
Sắm ăn, sắm mặc, sắm cho chơi bời
Khuyên em có bấy nhiêu lời
Thủy chung như nhất là người phải nghe
Mùa đông lụa lụa the the
Mùa hè bán bạc hoa xòe sắm khăn
Sắm gối thì phải sắm chăn
Sắm gương, sắm lược, sắm ngăn đựng trầu
Sắm cho em đôi lược chải đầu
Cái ống đựng sáp, vuốt đầu cho xinh
*
Trên trời có đám mây xanh
ở giữa mây trắng xung quanh mây vàng...
Ước gì anh lấy được nàng
Hà nội, Nam định dọn đàng đưa dâu
Tỉnh thanh cung đốn trầu cau
Nghệ an thời phải thui trâu, mổ bò
Hưng yên quạt nước hỏa lò
Thái bình thời phải giã giò, gói nem
Ninh bình trải chiếu bưng mâm
Hải dương vót đũa, phủ Ðông đúc nồi
Sơn tây gánh đá nung vôi
Bắc cạn thời phải thổi xôi nấu chè
Gia định hầu điếu, hầu xe
Phủ đình thời phải chém tre bắc cầu
Anh mời mười tám nước chư hầu
Nước tây, nước tàu, anh gửi thư sang
Anh mời hai họ nhà trời
Ông Sấm, ông sét, đứng đầu Thiên lôi ...