- Nhà thơ Việt nam. nguyên tên là Tông, sau đổi là Tứ, tự là Sĩ Lân, con Tổng binh Mạc Cửu- người có công khai khẩn đất Hà tiên.
- Sinh ngày 19/04/1706. Là người học rộng, có tài văn võ. Khi cha mất, ông nối nghiệp, mở mang trấn Hà tiên; được Chúa Nguyễn phong chức Tổng binh Ðại đô đốc. Chính ông đã giúp Chúa Nguyễn thu phục và khai khẩn Miền Tây Nam bộ, nhất là do công lao của ông mà đất Hà tiên trở thành đất văn hiến, phồn vinh.
- Tại đây, ông thành lập nhóm Chiêu anh các (1736), tạo nên văn học Hà tiên rực rỡ vang tiếng tao nhã một thời. Và, nhóm đã đóng góp cho VHVN nhiều tác phẩm văn chương có gía trị.
- Vào khỏang 1776, khi quân Tây sơn đánh vào Gia định, truy kích bè đảng Chúa Nguyễn, ông đã giữ lòng trung với Chúa, chạy sang Xiêm xin viện binh về phục quốc. Nhưng Vua Xiêm nghi ngờ, ghép tội ông làm gían điệp, cho giam lỏng đòan cầu viện của họ Mạc. Phẫn chí, ông tự tử và mất ngày 1/11/1780
- Mạc Thiên Tích sáng tác thơ văn chữ Hán và chữ Nôm. Qua đó thể hiện một tâm hồn biết yêu cảnh, yêu người, yêu đời
- "Hà Tiên thập vịnh" (in 1737- chữ Hán)
- "Thụ đức hiên tứ cảnh"
- "Minh bột di ngư" (chữ Hán)
- "Hà Tiên thập cảnh khúc vịnh" (chữ Nôm- Ðông Hồ sưu tập)....