GIEO cầu
Công chúa Cửu Hường nước Ðại Huyền đời Ðường (Trung quốc) là một thiếu
nữ sắc tài toàn vẹn. Ngày tháng trôi qua, công chúa càng đẹp lộng lẫy;
ngày xuân hoặc những đêm trăng, mùa thu, nàng thường cùng cha đánh cờ hay
hoạ thơ; nàng luyện võ, múa gươm, dáng điệu vừa mềm mại, vừa rắn rỏi, ai
thấy cũng say mê. Vua tự hào vì con gái vừa xinh đẹp vừa tài năng. Song,
không phải Vua không có những phút lo âu. Công chúa đã đến tuổi lấy chồng,
biết kén phò mã thế nào để đời con có hạnh phúc. Cửu Hường biết nỗi lo
của cha. Một hôm, chơi xong một ván cờ, nàng dọn quân cờ và bàn cờ, rồi
thong thả thưa với cha:
-
Thưa cha, xin cha đừng lo nghĩ. Con tin là nhân duyên do số phận định đoạt.
Biết bao đôi vợ chồng sống hạnh phúc với nhau trọn vẹn cuộc đời; và cũng
biết bao người phải lẻ loi, cô đơn và dang dở. Con xin cha chọn phò mã như
thế này: Xin cha cho thợ khéo tay dựng một đài cao nơi giáo trường và xin cha
cho truyền tin đi khắp nước các chàng trai, bất kỳ ai, tài năng hay văn dốt,
vũ dát, đẹp hay xấu, đều phải có mặt dưới đài ngày con kén chồng. Về
phần con, từ lâu nay con để công sức thêu một quả tú cầu. Ngày ấy, sau khi
làm lễ vái trời đất, con sẽ tung quả cầu thêu xuống đám con trai. Chàng trai
nào nhặt được quả cầu, con sẽ lấy làm chồng.
Vua cha vui lòng nghe con, rồi tức khắc xuống chiếu cho dựng đài và loan tin ngày công chúa Cửu Hường kén chồng. Ngày vui đến. Từ khắp nước, bao nhiêu con trai chưa vợ kéo về kinh đô như nước chảy; có những chàng tuấn tú, cưỡi ngựa hồng, giắt kiếm bên sườn; có những chàng ngựa trắng áo xanh; và không thiếu những chàng trai xấu xí và ngốc nghếch. Duyên trời, ai biết đâu! Chàng Tiết Cường, con trai Tiết Ðinh Sơn, từ xa lưu lạc đến đây, thấy việc lạ, chàng len lỏi giữa đám đông để xem. Chàng cao lớn, tài võ nghệ không mấy ai địch nổi; nét mặt chàng đượm buồn; chàng bị tru di ba họ. Trên đài cao, hình bóng công chúa nhỏ bé, thướt tha và lộng lẫy. Nàng quỳ hồi lâu trước hương án khói hương nghi ngút rồi đứng dậy, cầm quả cầu thêu, tung xuống đám đông. Tiết Cường còn đang ngơ ngác thì thấy quả cầu dộp một cái rơi trúng vai chàng. Nhanh như con cắt, chàng túm lấy quả cầu; biết bao chàng trai xô đến cướp quả cầu, song chỉ với mấy cái gạt tay, Tiết Cường làm ngã nhào những chàng trai hung hăng nhất. Ðoàn vệ binh cưỡi ngựa kéo đến, rước chàng lên ngựa ra mắt Vua và công chúa. Ðám đông ngước mắt nhìn lên đài: công chúa và chàng trai may mắn thật xứng đôi. Vua truyền cho mở tiệc cưới công chúa ngay ngày hôm ấy.
Trong Truyện Kiều, Nguyễn Du kể chuyện Vương Ông, khi cửa nhà tan nát, định tự vẫn vì thương xót Thuý Kiều phải bán mình lấy bốn trăm lạng bạc; ông kêu than:
"Nuôi con những ước về sau
Trao tơ phải lửa, gieo cầu đáng nơi".
Thông tin trên mạng Netcodo
Mọi chi tiết xin vui lòng liên hệ tại
Ban Biên Tập Mạng Netcodo
Ðiện thoại: (54)847247 - Email Intranet: quantri@netcodo.vnn.vn
Email Internet: netcodo@hue.vnn.vn