U, Lệ : U Vương và Lệ Vương làm
nhiều điều bạo ngược, vô đạo.
- U Vương say đắm Bao Tự, tìm đủ mọi cách
để chiều nàng. Bao Tự thích nghe tiếng xé
lụa, U Vương bèn truyền cho quân giữ kho
mỗi ngày đem trăm tấm lụa, sai bọn cung
nữ khoẻ mạnh đứng xé cho Bao Tự nghe. Bao
Tự không hay cười. U Vương tìm mọi cách
cho nàng cười mà không được. Có kẻ
nịnh thần tâu : "Quắc Công tiên
vương ngày xưa có lập ra hơn 20 cái tòa
đặt ở Ly Sơn, lại có chế mấy chục cái
trống lớn phòng khi có giặc thì đánh
trống hay đốt lửa để các nước chư hầu
biết mà đến cứu. Lâu nay thiên hạ thái
bình, không đốt bao giờ cả. Nếu nhà vua
muốn cho Vương hậu cười thì xin nhà vua
cùng Vương hậu ra chơi Ly Sơn (Nay thuộc
Thiểm Tây) đốt lửa lên để chư hầu kéo
quân đến, rồi đến mà không có giặc thì
tất nhiên Vương hậu trông thấy phải bật
cười." U Vương cho là phải bèn
cùng Bao Tự ra chơi Ly Sơn rồi cùng đốt
lửa. Các nước Chu hầu thấy lửa tưởng
là có biến bèn bôn ba đem quân kéo về Ly
Sơn. Bao Tự đứng trên lầu trông thấy
các nước chư hầu kéo đến mà chẳng có
gì cả, thích chí vỗ tay cười ầm lên, U
Vương thỏa thích khen : "Một tiếng
cười của ái khanh đủ trăm vẽ đẹp."
Về sau, khi kinh đô có biến thực, đốt
lửa, chư hầu sợ bị lừa nên không ai
đến cứu cả. U Vương bị giết chết ở
chân núi Ly Sơn. (Thông chí, quyển 3, Liệt
Nữ truyện, Đông Chu liệt quốc).
Cung trung bảo huấn : "Lý sơn
cười một phát, Bao Tự kia lầm hết chư
hầu. Vị Thủy tắm đôi phen, Dương phi nọ
độc hòa thiên hạ."
Uyên Minh : Tức Đào Tiềm.